Khi yêu, chẳng ai mong muốn xảy ra đổ vỡ, mất mát nhưng tình yêu mất đi rồi, dù là lỗi tại ai đi chăng nữa thì tình yêu vẫn không thể tiếp tục tồn tại. Tất cả đều là quy luật tất yếu của cuộc sống: sự suy tàn của cái này là sự khởi đầu cho một cái mới, tốt hơn. Tình yêu mất đi, dù mình có tiếc nuối thế nào thì nó cũng không thể trở lại. Quá khứ nằm phía sau lưng, mình đã đi qua, không thể quay lại để kéo nó ngược về phía mình. Nhưng tương lai nằm phía trước, mình có thể vươn tay ra, kéo tuơng lai gần hơn về phía mình. Dù tình yêu của hai người có gắn bó keo sơn với nhau suốt 10 năm trời đi chăng nữa thì khỏang thời gian ấy lại chỉ là một phần rất nhỏ, một chặng đường rất ngắn trong cả cuộc đời của mình. Khoảng thời gian ấy thật hạnh phúc nhưng: “nơi hạnh phúc nhất chưa phải là nơi bình yên nhất”, điều mình cần là một nơi bình yên cho tâm hồn mình trong cả cuộc đời, vì thế “nơi bình yên nhất chắc chắn là nơi mình tìm thấy hạnh phúc”.